Trong phiên bản cập nhật Incoterms 2020, dù vẫn giữ nguyên số lượng như 11 quy tắc trong Incoterms 2010, nhưng về nội dung ICC cũng có một số điều chỉnh nhất định.
1. Incoterms là gì? Vai trò của Incoterms
Incoterms giải thích một bộ 11 quy tắc về các điều kiện thương mại phổ biến, được viết tắt bằng ba chữ cái, ví dụ, CIF, DAP,… phản ánh thực tiễn giao dịch giữa các doanh nghiệp trong các hợp đồng mua bán hàng hóa.
Các quy tắc Incoterms quy định:
- Nghĩa vụ:
Ai phải làm gì giữa người bán và người mua, ví dụ, ai sẽ chịu trách nhiệm vận chuyển hàng hóa hay mua bảo hiểm, ai chịu trách nhiệm lấy chứng từ giao hàng và thông quan xuất khẩu, nhập khẩu hàng hóa;
- Rủi ro:
Khi nào và ở đâu thì người bán “giao hàng”, nói cách khác, tại đâu thì rủi ro được chuyển giao từ người bán sang người mua; và
- Chi phí:
Bên nào phải trả các chi phí nào, ví dụ, chi phí vận tải, đóng gói, xếp dỡ hàng hóa, và các chi phí liên quan kiểm tra và an ninh hàng hóa.
Incoterms không có tác dụng trong những trường hợp sau:
Các quy tắc Incoterms không phải và cũng không thay thế hợp đồng mua bán. Đây là các tập quán thương mại áp dụng cho các loại hàng hóa nói chung chứ không riêng cho một loại hàng hóa cụ thể nào.
Các quy tắc Incoterms không điều chỉnh các nội dung:
- Nội dung hợp đồng mua bán;
- Đặc điểm hàng hóa mua bán;
- Thời gian, địa điểm, phương thức hay tiền lệ thanh toán;
- Khắc phục khiếm khuyết của hợp đồng mua bán;
- Các hậu quả do chậm trễ và các thiếu sót trong việc thực hiện nghĩa vụ hợp đồng;
- Các hậu quả do bị trừng phạt;
- Các lệnh cấm xuất nhập khẩu;
- Bất khả kháng hoặc thay đổi môi trường thực hiện hợp đồng;
- Quyền sở hữu trí tuệ; hoặc
- Phương thức, địa điểm xét xử, hoặc luật giải quyết tranh chấp.
Điểm quan trọng nhất cần nhấn mạnh đó là, các quy tắc Incoterms không liên quan đến việc định đoạt sự chuyển giao quyền sở hữu về hàng hóa mua bán.
Thực chất, các quy tắc của Incoterms 2020 không phải là hợp đồng mua bán, mà chỉ là một bộ phân của hợp đồng khi chúng được dẫn chiếu trong hợp đồng. Các quy tắc của Incoterms cũng không là nguồn luật điều chỉnh hợp đồng.
2. Sự khác biệt giữa Incoterms 2010 và Incoterms 2020
Có một số điều chỉnh của Incoterms 2020 khi so sánh với Incoterms 2010.
Việc điều chỉnh này từ ICC nhằm mục đích phù hợp với những cải tiến về hoạt động thương mại quốc tế trong thời điểm hiện tại, và giúp hoạt động thương mại thông suốt hơn.
Trước khi chỉ ra những thay đổi này, cần đề cập đến sự phát triển về tập quán thương mại từ năm 2010 và những gì ICC quyết định sẽ không thay đổi trong Incoterms 2020, chủ yếu là vấn đề xác nhận khối lượng containers [Verified Gross Mass (VGM)].
a. Lưu ý về VGM
Từ 1 tháng 7 năm 2016, Quy chế số 2 của Công ước SOLAS buộc người giao hàng bằng container có nghĩa vụ xác nhận số lượng container và xác nhận các thiết bị, hoặc xác nhận trọng lượng tịnh của container và bộ sang trọng lượng không tải container. Trong mọi trường hợp, VGM được xác nhận bởi người chuyên chở. Việc không tuân thủ sẽ bị trừng phạt theo SOLAS “container sẽ không được xếp lên tàu”: xem khoản 4.2, MSC1/Circ.1475, 9 june 2014.
Rõ ràng là, tác nghiệp xác định trọng lượng sẽ chịu chi phí và nếu không tuân thủ có thể dẫn đến việc giao hàng bị chậm.
Vì quy tắc này xuất hiện sau 2010, nên không ngạc nhiên rằng có một áp lực phải rà soát lại theo đó Incoterms 2020 được xuất bản nhằm rõ ràng giữa người mua và người bán, ai là người chịu nghĩa vụ này.
Đây là một số lưu ý về VGM, còn các thay đổi bởi ICC từ Incoterms 2010 sang Incoterms 2020 được thể hiện chi tiết theo các mục dưới đây:
b. Vận đơn đường biển ghi chú xếp hàng lên tàu và quy tắc FCA
Khi sử dụng FCA giao hàng bằng đường biển, người bán hoặc người mua (hoặc thường là ngân hàng phát hành thư tín dụng) có thể yêu cầu một vận đơn đường biển ghi chú hàng đã xếp lên tàu.
Tuy nhiên, theo FCA thì việc giao hàng hoàn thành trước khi hàng được xếp lên tàu. Do đó, không thể chắc chắn rằng người bán ca được người chuyên chở cấp cho vận đơn đã xếp hàng lên tàu.
Như vậy, theo hợp đồng vận tải thì người chuyên chở có nghĩa vụ và quyền được phát hành vận đơn đường biển đã xếp hàng lên tàu chi khi hàng thực sự đã xếp lên tàu.
Để linh hoạt trong tình huống này, FCA A6/B6 Incoterms 2020 đã bổ sung thêm một lựa chọn: Người mua và người bán có thể thỏa thuận rằng người mua sẽ yêu cầu người chuyên chở phát hành vận đơn đã xếp hàng lên tàu cho người bán sau khi hàng được xếp lên tàu, sau đó, người bán có nghĩa vụ xuất trình vận đơn này cho người mua, thông thường là thông qua ngân hàng.
ICC nhận thấy rằng, mặt dù có chút gì đó không thuận lợi khi kết hợp vận đơn đã xếp hàng lên tàu với FCA, nhưng sự bổ sung này nhằm đáp ứng nhu cầu của thị trường. Cuối cùng, cần nhấn mạnh rằng ngay cả khi cơ chế lựa chọn này được áp dụng, thì người bán không có bất kỳ nghĩa vụ nào đối với người mua về các điều khoản của hợp đồng chuyên chở. ..
Có còn đúng khi nói rằng khi giao hàng bằng containers từ người bán sang người mua thông qua nhà chuyên chở trước khi hàng được xếp lên tàu, thì người bán cần được biết rõ là bán hàng theo FCA chứ không phải FOB? Câu trả lời là “đúng”. Incoterms 2020 đã tạo sự khác biệt, tuy nhiên, khi người bán muốn hoặc cần vận đơn đường biển đã xếp hàng lên tàu, thì một lựa chọn mới bổ sung cho FCA A6/B6 tạo nên điều khoản cho chứng từ như vậy.
c. Các chi phí được thể hiện ở mục nào trong Incoterms 2020
Theo cấu trúc mới, các chi phí được liệt kê tại A9/A9 của từng quy tắc Incoterms 2020. Ngoài việc cấu trúc lại, một thay đổi khác mà người sử dụng cần nhận biết rõ, đó là, các chi phí khác nhau được phân bổ tại các mục khác nhau trong mỗi quy tắc Incoterms là cách phân bổ truyền thống trước đây.
Ví dụ: Các chi phí liên quan đến việc lấy chứng từ giao hàng theo FOB 2010 được thể hiện tại A8 có tiêu đề “chứng từ giao hàng”, mà không nằm ở mục A6 có có tiêu đề “phân bổ chi phí”.
Tương đương mục A6/B6 2010 là mục A9/A9 2020, liệt kê toàn bộ chi phí phân bổ theo từng quy tắc 2020, do đó, nội dung A9/A9 là dài hơn 16/B6 2010.
Mục đích cung cấp cho người dùng một danh sách đầy đủ các chi phí, theo đó người bán và người mua chỉ cần quan tâm một mục là biết được đầy đủ các chi phí mà mình phải chịu đối với từng quy tắc của Incoterms. Các hạng mục chi phí cũng được liệt kê theo mục nguồn gốc như vậy.
Ví dụ: Các chi phí liên quan đến việc lấy chứng từ theo FOB vừa xuất hiện tại mục A6/B6 và cũng xuất hiện tại mục A9/B9. Về logic, khi người sử dụng muốn biết chi tiết chi phí đến việc lấy chứng từ giao hàng thì thường tham chiếu đến điều khoản riêng quy định về chứng từ giao hàng hơn là điều khoản chung liệt kê tất cả các chi phí.
d. Mức bảo hiểm khác nhau giữa CIF và CIP
Trong Incoterms 2010, A3 của CIF và CIP quy định nghĩa vụ của người bán là “lấy chứng từ bảo hiểm ở mức tối thiểu theo Điều kiện (C) hoặc điều kiện tương đương”. Điều kiện (C) bao gồm một danh mục rủi ro có loại trừ; trong khi đó, Điều kiện (A) bao gồm mọi rủi ro và cũng có loại trừ nhưng ít hơn.
Vì CIF chỉ áp dụng cho đường biển, nên các loại rủi ro và phạm vi rủi ro thuộc loại thuần túy, nên Incoterms 2020 giữ nguyên mức bảo hiểm tối thiểu là Điều kiện (C), nhưng các bên có thể thỏa thuận mức cao hơn.
Vì CIP thường áp dụng cho vận tải đa phương thức, nên các loại rủi ro và phạm vi rủi ro đa dạng và phức tạp hơn, nên Incoterms 2020 đã nâng mức bảo hiểm lên tối đa là Điều kiện (A), nhưng các bên có thể thỏa thuận mức thấp hơn.
e. Tổ chức vận chuyển bởi người bán và người mua bằng phương tiện của mình đối với FCA, DAP, DPU và DDP
Incoterms 2010 đã cho rằng trong mọi trường hợp, hàng hóa được chuyên chở từ người bán sang người mua chỉ bởi bên thứ ba do người bán hoặc người mua chỉ định, tùy từng quy tắc áp dụng.
Khi soạn thảo Incoterms 2020, đó là trong một số trường hợp, hàng hóa được chuyên chở từ người bán sang người mua nhưng không có bên vận tải thứ ba tham gia.
Ví dụ: Với nhóm D, không có gì ngăn cản người bán bằng phương tiện của mình tự tổ chức vận chuyển hàng hóa cho người mua mà không cần thuê bên thứ ba. Tương tự, với FCA, không có gì ngăn cản người mua bằng phương tiện của mình tự tổ chức nhận hàng và vận chuyển hàng về kho của mình.
Các quy tắc trước đây đã không tính tới các tình huống như vậy. Incoterms 2020 đã bổ sung rằng ngoài việc ký kết hợp đồng vận tải, các bên có thể tự mình tổ chức việc vận chuyển hàng hóa.
f. Thay đổi 3 chữ cái từ điều kiện incoterms DAT sang DPU
Chỉ một khác biệt giữa DAT và DAP trong Incoterms 2010 đó là, với DAT thì người bán được xem là đã giao hàng khi hàng đã được dỡ xuống từ phương tiện vận tải đến và đưa vào cảng; còn với DAP thì người bán được xem là đã giao hàng khi hàng năm trên phương tiện vận tải đến, dưới sự định đoạt của người mua và sẵn sàng để dỡ.
Cần nhắc lại rằng, trong “Lưu ý hướng dẫn” của Incoterms 2010 về DAT thì từ cảng (terminal) được hiểu khá rộng, bao gồm “bất kỳ đâu, có hay không có…”.
ICC đã có hai sự thay đổi đối với DAT và DAP:
Thứ nhất, thứ tự hai quy tắc này trong Incoterms 2020 được đảo ngược lại, và DAP, theo đó giao hàng xảy ra trước khi hàng hóa được dỡ xuống, nên đứng trước DAT.
Thứ hai, tên của DAT được thay đổi thành DPU (Delivered at Place Unloaded), nhấn mạnh thực tế rằng địa điểm đích có thể là bất kỳ đâu chứ không riêng gì “cảng, bến, ga (terminal)”. Tuy nhiên, nếu điểm đó không phải là cảng thì người bán phải đảm bảo rằng địa điểm muốn giao hàng phải là địa điểm tại đó mình có khả năng dỡ hàng xuống.
>> Xem thêm: Incoterms Là Gì? Cách Vận Dụng Incoterms Trong Thực Tế
g. Bao gồm yêu cầu an ninh liên quan trong vận tải và chi phí
Yêu cầu an ninh được đưa vào Incoterms 2010 tại mục A2/B2 và A10/B10 trong từng quy tắc. Incoterms 2010 lần đầu xem xét đưa các yêu cầu an ninh trở nên bắt buộc khi các mối quan tâm này trở nên hiện hữu từ đầu thế kỷ này. Các mối quan tâm này, cùng với tập quán vận tải biển hiện nay, đã được củng cố hơn.
Cùng kết nối với yêu cầu trong vận tải, Incoterms 2020 nhân mạnh việc phân chia nghĩa vụ thực hiện yêu cầu an ninh tại A4 và A7 của mỗi quy tắc. Chi phí phát sinh bởi yêu cầu này được đặt ở vị trí nổi bật hơn tại mục chi phí, tức A9/A9.
h. Những lưu ý về Incoterms giải thích cho người dùng
“Những lưu ý trong hướng dẫn sử dụng” đặt ngay tại phần đầu của mỗi quy tắc Incoterms 2010 đã được đổi thành “Những lưu ý giải thích cho người dùng”.
Các lưu ý này giải thích những nội dung căn bản của từng quy tắc Incoterms 2020, như khi nào thì nên sử dụng, khi nào thì rủi ro được chuyển giao, và chi phí được phân bổ như thế nào giữa người bán và người mua.
Những lưu ý giải thích nhằm mục đích:
- Hỗ trợ người dùng lựa chọn chính xác và hiệu quả quy tắc áp dụng cho từng giao dịch cụ thể;
- Cung cấp chỉ dẫn trong tư vấn hợp đồng và giải quyết tranh chấp khi dẫn chiếu Incoterms 2020.
Trên đây là các thông tin về Sự Khác Biệt Giữa Incoterms 2010 Và Incoterms 2020. Mong rằng bài viết này của Lê Nguyễn Logistics hữu ích với bạn.
Liên hệ
Hotline/ Zalo: 0813892889
Address: 131/6 Đường số 8, P. Linh Xuân, TP. Thủ Đức, TP. Hồ Chí Minh
Email: thuytrinh@lenguyentst.com.vn
Gmail: thuytrinh10b@gmail.com
CÔNG TY TNHH GIAO NHẬN VẬN TẢI QUỐC TẾ LÊ NGUYỄN CUNG CẤP CÁC DỊCH VỤ:
> Vận chuyển hàng hóa quốc tế đường biển
> Vận chuyển hàng hóa quốc tế đường hàng không
> Vận chuyển hàng đóng ghép container, hàng kho CFS – CFS
> Dịch vụ khai báo hải quan hàng hóa xuất nhập khẩu
> Dịch vụ vận chuyển nội địa bằng xe tải, xe đầu kéo đến kho, xưởng khách hàng
> Dịch vụ xin giấy phép nhập khẩu, công bố, hợp quy, hợp chuẩn, kiểm định, kiểm tra chất lượng